Thursday, July 16, 2020

PHÂN MẢNH VÀ ĐỒNG HOÁ

Bất kỳ khi nào có nắm giữ, tâm sẽ ở trạng thái phân mảnh, không còn tính toàn bộ. Tương ứng với mức độ nắm giữ sẽ có nhiều mảnh ghép tạo thành các lớp tâm thức trên bình diện ý thức. Mỗi mảnh ghép tâm thức sẽ tự củng cố chính nó thông qua hoạt động phân tích, so sánh và đồng hoá.

Với mỗi chia chẻ, nắm giữ sẽ có các nút thắt tâm thức và qua thời gian các nút thắt tâm thức biểu hiện trên thân thể tạo thành các dấu ấn, có thể là tính cách hay bệnh tật của cả thân và tâm.

Ở trạng thái phân mảnh, luôn có cảm giác dường như “ai đó” đang quan sát một đối tượng hay tiến trình nào đó. Bất cứ khi nào có cảm giác như vậy cũng có nghĩa là tâm thức đang bị phân mảnh. Chỉ đơn giản là vậy, không cần phải cố gắng thiết lập sự toàn bộ nào cả.

Khi ngồi nhìn ngắm dòng sông đang trôi chảy, người ta sẽ quan sát một cách phân mảnh hay toàn bộ?

Với sự toàn bộ, sẽ không còn ngay cả sự thì thào: “Dòng sông êm đềm quá! Ngồi bên bờ sông, trạng thái thật bình an và thư giãn.” Khi toàn bộ, sẽ không có ai đang quan sát hay chiêm nghiệm đánh giá tiến trình đang xảy ra - sẽ không còn cả người quan sát và dòng sông.

Nếu không thấy được sự phân mảnh thì liệu trạng thái tâm bị chia chẻ, phân mảnh có thể thấy được sự toàn bộ hay không? Các câu hỏi nảy sinh nhiều nhất khi tâm đang ở trạng thái phân mảnh. Với sự phân mảnh, nó đồng nghĩa với phân tích, so sánh, đặt tên, đối chiếu, đồng hoá. Vẫn là một vở kịch nhưng được diễn sâu hơn.

THỰC TẠI VÀ SO SÁNH Nhận biết thực tại đang xảy ra có nghĩa là khám phá trong từng khoảnh khắc toàn bộ mọi trải nghiệm. Ngoài cái đó ra kh...